bao giờ mà nước chẳng chảy xuôi
chỉ có buồn đau là muôn đời chảy ngược
đôi vai gầy nhu nhược
chỉ biết run lên trước giọt nước mắt xót xa
bao giờ mà chẳng mắng đàn bà
rồi lại hùng hồn vung tay bình đẳng giới
ánh mắt em thơ bé nhỏ
sao nỡ gieo cho em chuyện ái ố trên đời
bao giờ
lại nói bao giờ
để cho năm tháng thẫn thờ
trôi qua
đọng lại giữa những niềm thiết tha
là một tiếng thở dài
mang trong mình cả tình yêu và buồn hận
Anh ơi, anh viết rất hay, hoặc có thể là vì tâm hồn đồng điệu nên đọc văn thơ anh viết em rất xúc động. Giờ còn có cái thú là trên công ty, cứ rảnh việc là lại lôi cogaihu ra đọc, nhiều cái đọc đi đọc lại vẫn cười vl cười anh ạ. Và đến hôm nay thì em nhận ra em cũng muốn viết quá, lí do gì ko rõ, có thể là vì em muốn lưu giữ lại suy nghĩ của mình. Em cũng đã từng thử, nhưng mà đọc lại thấy lủng củng, sến mùi lắm, câu chữ chả có gì đọng lại được như anh viết. Em định hỏi anh mấy cái riêng tư, nhưng lại k biết gửi thư riêng cho anh ở đâu, nên viết vào đây:
Em có thể bắt đầu học viết chữ từ đâu bây giờ?
LikeLike
Hãy luyện tập thôi em, bắt đầu từ những thứ lủng củng, sến mùi, câu chữ chả có gì đọng lại. Ai cũng phải bắt đầu từ một nơi nào đó mà :))
Anh không học viết từ đâu cả, nên chỉ có thể nói như vậy với em. Cần mẫn văn ôn võ luyện thôi, và nên tập gym cho khoẻ vì viết có hay mà ngực lép hoặc bụng phệ thì cũng vô nghĩa thôi em ạ.
Em có thể email tới natchukim.cogaihu@gmail.com
Rất vui vì được chia sẻ với em ;)
LikeLiked by 1 person