em bảo anh vẽ vời

toàn là chờ là đợi

thời gian thì diệu vợi

sao tráo trở ngày đêm

 

em bảo muốn ấm êm

những yên bình dịu ngọt

biết bao ngày đột ngột

giông – bão – rồi – bão – giông

 

em bảo yêu em không

sao còn đi miết mải

sao ko hề sợ hãi

những mất mát trong nhau

 

em cũng bảo mai sau

lời thủy chung một – một

biết đâu ngày đường đột

chúng ta lỡ quên đi

 

em ơi nào có gì

những điều từng có thật

hay đã chưa từng mất

sổ tay anh chép đầy

 

chuyện nay đó mai đây

anh biết làm sao được

trời nhiều tơ nhiều lược

trải bao giờ cho xuôi

 

ngày đêm thì lôi thôi

anh kéo co không xuể

thời gian mà đã dễ

mấy ai bị lãng quên

 

em ơi mùa bình yên

dành cho hồn lặng gió

bão giông chưa từng có

mỗi ngày em đã qua?

 

và sợ chứ, thiết tha

tình yêu nào ở lại

xiết bao là dột dại

ai bước nổi qua đời

 

em bảo mệt rã rời

anh toàn luân với lý

toàn mải mong phi, thị

thổi góp gió với ai?

 

với ngày tháng dông dài

với kẻ qua kẻ lại

với em – người mãi mãi

với ai chuyện trần ai

 

em ơi hẵng còn dài

tình nhố nhăng vờ vịt

yêu nhau trong xôi thịt

biết đâu có cả mình

 

nếu mai anh lặng thinh

không gọi em là lửa

không hôn em lần nữa

cháy một trời, vẫn thôi

 

vậy nhé thiết tha ơi

bài tình ca nhảm nhí

đâu có gì đâu nhỉ

vẫn mất nhau trong đời.?