cơn giông sầm sập kéo đến trong chiều mùa hạ
khu phố trở thành ốc đảo tối tăm
quất mạnh tiếng thì thào
nhìn kìa phía xa thăm thẳm
bao quanh chúng ta là nắng chói chang
làm đôi mắt ngỡ ngàng
phải nheo lại không nhìn thẳng vào sự thật
nhãn cầu tránh cơn bỏng rát
chẳng tài nào huỷ hoại chính mình
cơn mưa bặt vô âm tín
cơn gió mới vừa rồi lùa sát chân tơ
bỏ mặc những sợi già nua
úa tàn
hững hờ cuốn theo bước chân người bỏ đi
tìm trời chiều nắng tắt
những lời gay gắt tẻ nhạt bắt đầu từ đây
vô duyên như một đoạ đày
đến từ những kẻ có đầy tài hoa
cuồng ngôn loạn ngữ
và những nỗi niềm ái ân
một đoá yêu nở ra muôn vàn quả dục
chúng ta bao vây lấy nỗi cô đơn
khổ đau tưởng chừng không có thật
cơn sung sướng thổi bùng
không bao giờ ký ức ngủ yên
trí nhớ tàn khốc
dằn vặt tự hỏi điều không thể vô nghĩa hơn
á là câu hỏi hay á là câu khẳng định
thế á
không còn ai dám chắc
tại sao trên đời này lại phải viết ra
Ảnh: Tác phẩm Đường hầm của Myeongbeom Kim.
———-
ChuKim – 2023
ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Trong khả năng của mình, mong bạn chia sẻ những bài viết của anh, như một sự khích lệ. Nếu có thể tài trợ/ủng hộ bằng vật chất, vui lòng ấn vào đây. Xin cảm ơn.
– natchukim@cogaihu.com –
Tái bút: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.
