đoá hoa nào cũng héo úa
đôi mắt mở to rồi cũng khép dần
khóc thương chi cho những người xưa đã khuất
ta tiếc ngay đây bên mỗi tình yêu sẽ tàn
hỏi khắp thế gian
không một lời vọng lại
qua cả xuân hạ thu đông
nhìn nhau tình tự
dừng lại đây một khoảnh khắc ưu tư
giấc mộng lớn chèn vào trong hiện thực
không cách nào ngăn nổi tiếng lòng mình
cất lời tư lự
nỗi buồn đâu chỉ đến từ cảnh sắc âm u
hoá ra khi không được xem vú
chỉ nắng vàng cũng khiến ta khổ đau
bên nhau
và xa nhau mãi mãi
Ảnh: Tác phẩm của Robert Mapplethorpe.
———-
ChuKim – 2025
ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Trong khả năng của mình, mong bạn chia sẻ những bài viết của anh, như một sự khích lệ. Nếu có thể tài trợ/ủng hộ bằng vật chất, vui lòng ấn vào đây. Xin cảm ơn.
– natchukim@cogaihu.com –
Tái bút: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.
