“ước gì trời đổ cơn mưa
mèo con đi học mới vừa điểm danh
ngẩn ngơ bỗng đến rất nhanh
mèo con đâu biết rằng anh cũng buồn”
thế rồi sông suối có nguồn
trời cao cũng để nước luồn xuống mây
người này thì vẫn ở đây
đằng sau là những ngày đầy yêu thương
người kia vẫn cứ lẽ thường
khăng khăng với những miên trường cạnh bên
cuộc đời có nhớ có quên
có bao nhiêu chuyện dưới trên hàng ngày
chỉ là một chút chẳng may
uh thì nỗi nhớ ở ngay trong lòng
thế rồi chim chóc cũng mong
về đây làm tổ thong dong sớm chiều
người nhìn lặng lẽ đăm chiêu
loài chim xây tổ có nhiều niềm vui?
này em có ngửi thấy mùi
cái nhìn đăm đắm đẩy lùi tháng năm
cứ cho là chẳng bao lăm
một thôi cũng đủ trăm năm kiếp người..
