có lẽ nào cuộc đời phôi pha

như đóa hoa xứ xở bốn mùa

cuộc đời qua, và người thành xa lạ

tình yêu năm nào tan tác diết da

 

những cô gái ngon tròn con mắt

tha thướt ra vào trong vắt tình ca

em là gì mà leng keng trong giấc ngủ

nửa tỉnh nửa mê hay hoang hoải anh yêu rồi?

có gì đâu mình cứ bồi hồi

như năm tháng ấy phiêu bồng mãi chả thôi

thôi cũng như là

một cuộc đời tình yêu là một

một cuộc đời qua

hay tình yêu qua

 

đừng chỉ sống với tình yêu thứ nhất

đừng vội cho kèm với một là thư

tình không lấy và tình không thể mất

ai đếm được chăng

nhiều quá cuộc đời

đã vụt đi trong kiếp người bé nhỏ

 

đừng bỏ quên lời chia tay còn ngỏ

đừng ôm vào giả lả xuẩn ngu

giấc mộng ấy chỉ còn một mắt

một mắt tang thương chòng chọc vần vò

không cả chớp, cả buồn, cả ngủ

hết cuộc đời mắt sẽ nhắm bao lâu

 

và em nhé, cô nàng ngon không diếm dấu

anh sẽ hôn em sâu chặt em chẳng ngờ

dù sau đó mùa trời tắt nắng

anh sẽ ra đi lìa bỏ giấc mơ

 

em ỡm ờ không trả lời câu hỏi

“em sẽ sống bao nhiêu cuộc đời?”