tôi vẫn yêu
không chén trà chiều
không một điều bất kì thảng hoặc
không cả em
tiêu điều
trong bài ca liêu xiêu như mùa mưa đang ướt
chỉ thấy người bước đi
giữa bao nhiêu muộn phiền mỏi mệt
cái nhìn đặc sệt
em quệt đi đâu
tan mất màu của tôi
tan mất tung bay của tôi
tan mất rồi một trời xam xám
ngày bất kì trong lời ca khói ám
tôi lãnh đạm viết chuyện người anh em
sáng sáng tác tác
lèm bà lèm bèm
ai tả nổi cuộc đời trên trang giấy trắng
anh bước đi
không thấy phố
không thấy nhà
chỉ thấy mưa sa
trên màu cờ đỏ (*)
tôi vẫn yêu anh
bi tráng anh vẫn còn
trên từng con chữ
trên những run rẩy không bật thành giận dữ
đời đéo đả đảo đâu..
(*): tìm đọc ‘Nhất định thắng’ – Trần Dần