nếu như em có lỡ đang yêu
xin em đừng ngồi
để khi đứng lên thì mùa thu ở lại
vỉa hè vẫn từng ấy con người đi qua
lá ngả vàng trong chiều hà nội
tia nắng xiêng xiên qua cốc trà uống vội cùng anh
bà hàng nước nhìn quanh
một khúc thời vắng khách
hai chiếc ghế nhựa màu xanh lá cây
không sao chịu nổi những ngày vắng nhau
nếu như em có lỡ đang yêu
xin em đừng ngồi
để khi đứng lên thì hạ hoá thành đông
sắc trời xanh thẫm mênh mông
thay thế bằng tiếng bước chân căm căm quạnh quẽ
ánh tà huy lặng lẽ
theo dấu môi thề nhạt vết son đưa
ngôi nhà cũ trong ngôi làng cũ
mình ghé thăm mới vừa
im lìm như những con người cổ kính kể chuyện xưa xửa xừa xưa
không còn ai cùng ngồi nghe nữa
cuốn sách đọc chừng đâu một nửa
khép để trên chiếc ghế
xin em đừng ngồi
yêu anh
hay một người nào đó
để nhỡ mà em có lỡ đứng lên
và thế là mùa thu ở lại
mùa hạ biến thành đông
anh có tất cả mọi điều, có tất cả mọi người
chỉ không có em
mùa ái ân vụt tắt
———-
ChuKim – 2019
ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Nếu có thể, hãy ủng hộ và khích lệ bằng cách đọc và chia sẻ những gì anh viết trong khả năng của bạn. Xin cảm ơn.
– natchukim.cogaihu@gmail.com –
PS: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.
Mình thích hình ảnh ly trà đá quá, mấy lần bảo chụp mà chưa có lần nào chụp đc ly trà, cafe đá đẹp đẽ cả. Trung thu, cậu vui không :)
LikeLike
Cũng khi buồn khi vui, cảm ơn Nga.
LikeLike
:) ai chẳng có lúc khi buồn khi vui, khi đầy khi vơi. Nghe thế, giống như buồn
LikeLike
Một mùa trăng nữa đã qua. Chukim yêu ai rồi 😆😆😆
LikeLike