tôi đi trong nắng vàng
ngày mùa đông trải cơn gió bấc
hơi đầu mùa chớp tắt từng cơn
se se lập loè
hà nội bỗng hà nội hơn hà nội lúc thường khi
mấy đứa choai choai phì phèo điếu thuốc
kẽ lá xốn xang
những người bán hàng thân thuộc
bà hàng nước và đứa con trai mù nhận ra tôi
vẫn nhớ tôi sẽ gọi thức gì
sẽ dành chỗ chờ ai
dưới tán cây trứng cá giờ toả bóng
thay thế gốc đa già mới năm nào ngã bật ngửa sau cơn bão và những nhát dao
tôi đi
không thấy quán rượu quen
mới hôm nào tôi còn ngồi thù tạc
xoay ly rượu giữa những ngón tay gầy
quanh câu chuyện thế gian đầy hư cấu
tôi đi
con phố cũ đôi lần thay tên
quán rượu cũ lần này thay áo
thay cả tâm hồn
thay bước chân những người khách lạ
không phải là tôi
ông già điên vẫn một mình vạ vật
mò mẫm trong vũng nước
đọng lại từ khi nao
người ta cho ông manh áo rét
ông già điên tìm điều gì mà chẳng ai hay
đứa bé hàng xóm nhà tôi
vẫn vung chân vờn chai nước trong con ngõ nhỏ
chơi vui mải miết
cho tới khi bị cha mẹ đánh đòn
trận đòn chẳng ai buồn can thiệp
tay vỹ cầm sắp lấy vợ
tay dương cầm bỏ xứ đi đâu
con ngõ không vang tiếng nhạc mừng đón tôi về
cô gái điếm gật đầu chào
không nhờ tôi mở khoá nhà như lần gặp cuối
những căn nhà lớn như thổi
cơn gió luồn đi khác cả lúc xưa
bước chân quen vẫn theo lối đi về
ngước nhìn
bóng mẹ như đã trôi xa
dáng cha chầm chậm thân già
ai tìm cho tôi ngày cũ
tôi thấy một mối tình
nhìn tôi ánh mắt trong veo
khóc cho mùa thu đã mất
khóc cho mùa đông sẽ tàn
khóc cho thị thành trong tôi
giọt nước mắt nổi trôi
trên dòng sông nào kỉ niệm của tôi một thời mất mát
những chuyện ngày xưa ấy
tôi mới chỉ một thoáng bỏ đi
———-
ChuKim – 2019
ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Nếu có thể, hãy ủng hộ và khích lệ bằng cách đọc và chia sẻ những gì anh viết trong khả năng của bạn. Xin cảm ơn.
– natchukim.cogaihu@gmail.com –
PS: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.