Núi núi sông sông
Chúng mình gặp nhau ngày trời không chút gợn
Anh mang theo mắt kính tròn
Và niềm hân hoan hớn hở
Em mang theo khuôn mặt ngọt lừ
Như những khúc cua nắng cháy lòng tư lự
Ừh thì tình tự
Có cớ gì mà do dự đâu anh

Em bảo anh ơ anh này anh như là nhạc sĩ
Em đi qua đuôi mắt cười khì
Anh thì
Chẳng nói điều chi
Sĩ nỗi gì cái ngữ thằng anh
Cười đểu đểu như kẻ không hiền lành
Và nghêu mồm hát trên đường sóng sánh
Tiếng hát lanh lảnh
Em có nghe thấy đâu

Núi núi sông sông như chưa từng qua cuộc bể dâu
Xứ sở mình lần đầu đập vào trong đáy mắt
Niềm yêu thương thắt chặt
Tiếng thở của em anh buông bỏ rơi rồi
Những ngọt nhạt xa xôi
Ngày trôi qua thật đẹp

Trời đất rộng sao đường đời quá hẹp
Chỉ có em, anh, mà chẳng có nhau
Thôi ở lại với lần đầu gặp gỡ
Đừng yêu nhau
Ngày lại vỡ tan