– A, anh! Mấy hôm vừa rồi bận gì mà không ra làm cùng anh em thế anh? Vắng anh cái là anh em lao đao hết cả. – mình toe toét.
– Vợ anh đẻ, bận quá.
– Ơ anh già thế này rồi mà vợ vẫn đẻ á? Lấy vợ nữa hả anh? (Anh lẽ ra đáng tuổi chú, nhưng đi làm nên mình xưng hô anh em cho tiện công việc)
– Thanh niên các chú còn non lắm. Đùa chứ vợ anh ốm, con cái lớn rồi chúng nó ở xa cả, còn hai ông bà trông nhau. Lâu lâu vợ ốm, phải chăm vợ thật tốt như lúc vợ đẻ, cứ vợ ốm là phải tâm niệm thế, chú hiểu không? – ông anh cười hà hà.
– Anh nói đúng quá, chăm vợ như thế thì mới không vỡ kế hoạch hoá gia đình.
Mình nói xong, tất cả anh em cười phá lên, đúng đúng.
———————————————————————