tôi khởi đầu trong một lỗ chân lông

trên vùng

thăm thẳm tối

đôi mắt bừng bừng hôi hổi

nhìn thấu rọi hư không

đôi mắt đốt cháy sinh mệnh tôi

đốt cháy sự thèm khát được vươn lên sống trên ngọn đồi mơ mộng

đón lửa, nước, bão tố, và cả sự thúc ép nghẹt thở

 

trong tro tàn

tôi tưởng mình là phượng hoàng tái sinh sau cái chết cuối cùng

 

tôi lao lên như một cọng lông

trên vùng

ngai ngái ấm

cục cựa và ngọ nguậy

chẳng ai buồn che đậy những việc họ làm trong hoan ca khờ dại

những sinh sôi làm tôi thấy mình bé lại

chứng kiến nước, máu, bệnh hoạn và khúc trường ca khi mặt trời tắt nắng

 

trong run rẩy

tôi bứt mình khỏi vùng xác thịt

bỏ lại triền ngã sướng sung

bỏ lại sự ung dung thường nhật

tôi lao mình vào một cuộc đời mới

một cuộc đời không phải con phượng hoàng mãi mãi tái sinh

miền tâm linh tan biến

chỉ một lý do

tôi tận hiến

cho mãi niềm khoái lạc khổ đau(*)

(*) chữ của Trà Đoá

———-

ChuKim – 2019

ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Nếu có thể, hãy ủng hộ và khích lệ bằng cách đọc và chia sẻ những gì anh viết trong khả năng của bạn. Xin cảm ơn.

– natchukim.cogaihu@gmail.com –

PS: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.