em tin rằng

có lúc

trong những ngày tháng qua

anh đã yêu em

 

em nói với tôi một buổi chiều chúng tôi đi bên nhau

trong cơn mưa khi sầm sập đảo điên khi lả lơi ỡm ờ trên khoé môi khoé mắt

tôi chẳng nói lấy một lời

chỉ nắm chặt tay em

nhìn con đường vun vút lao vào lòng tôi

dòng sông ly biệt một khúc quanh đời

giọng nói vút qua những ngọn cỏ mọc trên vỉa hè

nghiêng ngả gật gù theo cơn gió

 

em tin rằng tôi đã yêu em

một điều tôi không bao giờ nói

một lời tôi không bao giờ để em hay

một khoảnh khắc tôi không bao giờ thừa nhận với ai ngoài chính bản thân mình

vậy mà em vẫn tin rằng tôi đã yêu em

 

cho tới tận giây phút cuối cùng

hãy tin anh

tôi nói

tin anh và tin vào điều anh vẫn luôn tin

em tin

em ôm tôi và hôn tôi lần cuối

 

rồi chúng tôi xa nhau

phố dài bất tận

bầu trời lúc hoàng hôn tha thẩn mây bay

dòng sông cứ trôi đi

người ta nhìn lướt qua chúng tôi vào một giây phút bất chợt

không có gì khác xảy ra vào ngày hôm ấy

còn chúng tôi

xa nhau

chừng như mãi mãi

em tin rằng ngày đó tôi đã yêu em

em tin rằng lời nói tin anh của tôi là quá đủ

tin rằng câu chuyện của chúng tôi

đã xảy ra một lần rồi bất tử

 

chúng tôi xa nhau

tôi vẫn chẳng bao giờ nói

anh yêu em

 

 

Ảnh: tác phẩm ‘time is running out’ của Anatol Knotek

———-

ChuKim – 2020

ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Trong khả năng của mình, mong bạn chia sẻ những bài viết của anh, như một sự khích lệ. Nếu có thể tài trợ/ủng hộ bằng vật chất, vui lòng ấn vào đây. Xin cảm ơn.

– natchukim.cogaihu@gmail.com –

Tái bút: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.