tôi đã quên giọng nói em

những chiều nhắc về hà nội

ký ức thuở thiếu thời cuộn lại trên mặt bàn hằn đầy vết bút bi

tôi đã quên ánh mắt em

những chiều nhìn qua vai nhau không ngớt

khoảng cách giữa chúng tôi là hai thế giới chồng lấn lên nhau

tôi đã quên màu tóc em

những lúc hất tung lên như sóng cả mây ngàn

qua cơn gió và qua cơn mưa

tôi đã quên bàn tay em

chạm vào bên má tôi

có khi nảy lửa có khi rất tình

tôi quên cả bóng dáng em

như ngọn lửa phừng phừng thiêu đốt

cháy rụi cuộc đời theo mỗi bước chân đi

tôi quên cả đôi môi em

đến với tôi như thể thiếu tôi là điều em không thể chịu đựng

chạm vào nhau và chúng tôi không thể chịu đựng được hơn

  

tôi quên hết tất cả về em

quên như lịch sử rồi sẽ lãng quên

không gì cứu vãn được

và trong một buổi tối cuối năm

giữa cuộc vui bè bạn

tôi sực nhớ

hôm nay là sinh nhật em

hoá ra

chỉ đơn giản là

tôi đã quên rằng em đã quên tôi

  

  

Ảnh: Tác phẩm của Yvette Van den Boogard

———-

ChuKim – 2022

ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Trong khả năng của mình, mong bạn chia sẻ những bài viết của anh, như một sự khích lệ. Nếu có thể tài trợ/ủng hộ bằng vật chất, vui lòng ấn vào đây. Xin cảm ơn.

– natchukim@cogaihu.com –

Tái bút: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.