Thật ra là cuối ngày. Cả ngày mình làm những việc thường khi, không một bóng mĩ nhân lai vãng. Động tác cứ chậm dần, chậm dần..

Đến chiều, mọi việc hòm hòm, mình nói chuyện với em. Em hỏi mình ngoài tổ quốc đồng bào thì có quan tâm yêu thích điều gì phàm tục không. Mình buồn cười định trả lời anh quan tâm đến em, hihi. Lúc ấy nghĩ thế nào lại bảo anh thích nghệ thuật này nọ, ngu ơi là ngu. Vừa nói xong thì em buông cả rổ câu hỏi vào mặt, toàn câu về thể loại trường phái, mình ngớ cả người, may mà ú ớ một lúc cũng xong. Đang có đà, mình tiện mồm kể lâu lắm anh không đụng vào đàn đóm gì, em cười ha ha bảo hồi xưa anh tập đàn để tán gái chứ gì. Mình bĩu môi đời nào, anh chả bao giờ làm gì vì gái cả nhé, làm được rồi anh mới bắt đầu lợi dụng khả năng để tán gái thôi. Em cười khúc khích hỏi thế có thành công nhiều không anh. Mình tỉnh bơ bảo à bình thường, không nhiều không ít. Cứ ba hoa khiêm tốn thế, chả ai biết mà sợ.

Dấn dứ à ơi một hồi cũng chán, mình hỏi chiều rồi em sắp xong việc chưa, chỉ chờ em tưởng bở mình rủ đi ăn quà là mình cho hớ ngay. Em bảo em vừa xong đây, bây giờ về nấu cơm ăn tối xong em đi hẹn hò. Bị hớ nhưng mình vẫn cười ruồi bảo ừ anh về chuẩn bị đi tập đây. Em lại phá ra cười tập tá á, phàm quá phàm quá. Mình bảo ừ anh có định làm ông tiên sống mãi đâu. Nói xong chào em rồi mình dông thẳng một mạch, nấn ná khéo bị vặn vẹo một hồi lại cứng lưỡi thì nhục. Vừa đi vừa nghĩ tới lời anh bạn bảo ở mày luôn toát lên một sự vô văn hóa đáng yêu, chả biết có phải gần với cái phàm phàm mà em bảo mình không.

Về nhà, mình thay đồ đi tập, trong đầu cứ lảng vảng giọng bỡn cợt của em lúc tạm biệt nhau, anh tiên về tập đi kẻo các em gái lại tiếp tục kêu gầy. Cay chỉ muốn xì mẹ khói ra đằng mũi, đúng là gái gú chả biết cái gì. Mình hăm hở thay đồ chạy ngay ra phòng tập. Nghĩ tới ra gặp mấy anh em cơ bắp như thú, cảm thấy khí thế bừng bừng. Mình lững thững đi vào, đập tay đập chân với các anh em, nom hết sức bảnh chọe và lố lăng, vừa đi vừa ngó nghiêng xem mấy em xinh xinh đã đến chưa.

Đang hào hứng vặn vẹo thì thằng Trung ở đâu chạy ào vào vỗ vai bảo ê đi ra chỗ tay thợ mộc hôm trước mày giới thiệu cho tao không, chửi nó một trận, làm ăn như cứt bực mình quá. Thằng Trung học với mình hồi ở trường kiến trúc, ngày trước mình chỉ biết nó là ngôi sao bóng rổ, mới năm nhất đã vào làm trụ cột tuyển trường, bây giờ nó đóng vai siêu nhân thể thao, kêu gọi anh em tập tành chơi hết môn này đến môn khác. Từ hồi mình tập tành đều đặn theo phương pháp nó chỉ, sức khỏe cải thiện, trí lực minh mẫn, lại phát huy được vẻ đẹp trai vốn sẵn. Có thằng bạn tốt như thế nên bây giờ nó rủ đi xử lý thằng thợ mộc, mình máu nóng dồn lên não, gật đầu ngay.

Thằng Trung dân chơi thú tính, nó đi xe to phân khối lớn máy nổ ầm ầm. Mình nhảy phốc lên ngồi sau, đúng nghĩa nhảy phốc lên. Thằng Trung chưa đi ngay, nó còn rồ ga rú rít, tim mình đập ầm ầm hình dung ra cảnh mạt sát thằng thợ mộc không tiếc lời vì làm phí công mình giới thiệu cho bạn bè. Xưởng mộc ở bên phải, thằng Trung rẽ trái. Mình nghệt mặt bảo ơ đi đâu đây mày, đường kia cơ mà, nó không nói không rằng phi một phát đến luôn quán bia vỉa hè cách phòng tập 100 mét. Mình ngó vào theo phản xạ, thấy ngay không chỉ một mà hai tốp bạn đang ngồi hai bàn riêng, toàn mấy thằng vẽ vời ngày xưa học cùng. Mình bảo ơ đmẹ đéo uống đâu ông ơi, đi tập đi tập. Thằng Trung phòng vù vào bãi gửi xe, kêu vào ngồi tí thôi, anh em chờ nãy giờ. Bọn kia nhìn thấy mình rồi, thôi tặc lưỡi vào ngồi tí vậy, uống một cốc rồi quay về đi tập.

Mình vào ngồi, giờ nhìn kĩ mới thấy có thằng Chaien, thằng này học khác lớp, nó là chúa hài, đời mình đi học đại học, những thằng đê tiện buồn cười như nó chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nó lim dim mắt nhìn mình cười bảo à đây, ngồi xuống đi. Quay sang bên cạnh thấy ngay thằng Phú Hùng, thằng này hồi xưa anh em gọi là nghệ sĩ Hùng, xem phim Crow Zero đánh đấm tung trời xong, nó cắt tóc theo thằng xã hội đen nhân vật chính luôn, chính là kiểu cạo hai bên vuốt ngược phần giữa ra sau mà mãi mấy năm sau mới rộ lên thành phong trào. Hồi ấy, mình còn để tóc dài buộc túm lúc lắc phía sau, nhìn nó cắt tóc thế, nể nó lắm. Thằng Phú Hùng hồi ấy lại còn đi tập tạ, trong lúc những thằng khác chỉ ham hố bóng bánh, ham hố dâm dục, thì tay nó đã to hơn cả tay thằng Trung bây giờ. Vậy nên mình ngạc nhiên lắm, bây giờ nó ngồi hiền khô, tay bé tí, bé hơn cả tay mình. Nó khoác vai mình bảo tớ bây giờ bé tí ngồi lui thui rồi, tay chân mềm oặt, nhão lắm. Mình cười bảo ừ thì tập đi cho to lại, anh em bây giờ già rồi làm sao sung tự nhiên như hồi 20, 21 được. Thằng Phú Hùng gật gù, ừ tạng mình nó cũng không phải kiểu người phình, bình thường thì nhìn gầy gầy, cởi đồ ra mới thấy được. Nó nói trúng phóc tâm sự mình, bật cả cười. Thằng Chaien bụng phệ ngồi dạng háng, lim dim, kêu uống đi, uống đi.

Mình uống ngụm đầu, thằng Phú Hùng quay ra khoác vai hỏi sao bạn hay chửi cường quyền thế? Mình cười bảo cái gì đúng thì nói, cái gì sai thì phải chửi, luật sai thì phải phạm, sống vậy mới thấy vui cậu ạ. Thằng Phú Hùng gật gù ừ đúng, như tớ, tớ chả cần biết cộng sản hay tư bản gì, cái nào có ích thì tớ theo. Mình uống ngụm thứ hai, bảo ừ đúng, thế nên tớ mới nói như vừa rồi đấy. Thằng Phú Hùng vẫn khoác vai, thủ thỉ lâu ngày anh em gặp lại, vẫn hiểu tình hình nhau thế này tớ vui quá. Thế là mình với nó hết cốc đầu.

Mình toan đứng lên, chúng nó hè nhau giữ lại bắt nhậu tiếp, mình quay ra nhìn thằng Trung, chửi đmẹ mày lừa tao nhé, lần sau đi nhậu thì bảo là đi nhậu, thợ mộc thợ miếc đéo gì. Thằng Trung cười hề hề lúc đầu tao định gọi điện cho mày, mà tao đoán mày thế nào cũng kêu bận tập không ra, không lừa mày thì sao bắt mày ra đây tụ tập với anh em được. Mình chửi đmẹ mày xúc phạm cốc bia. Vẫn phải uống với chúng nó thêm cốc nữa, nghe cả đám chửi rủa mắng nhiếc rồi mới cương quyết đứng lên được.

Mình quay lại phòng tập, các em xinh tươi đã về hết sạch, may quá còn thằng Long ở lại. Mình nhờ nó đỡ để tập cho dễ, có hai cốc bia mà xìu hẳn cả người, báo chí quả nói đúng về tác hại của bia rượu. Loay hoay mãi cũng tập được một chút gọi là giữ phom (haha), người mình cứ đơ đơ nửa không hết sức, nửa mệt vì lỡ uống xong lại vận động.

Lúc này chợt nhớ đến câu ‘dở mồm’ thằng Tuấn Sex bạn mình hay nói, cái thằng có câu cửa miệng nghe đỉnh thật. Dở mồm.