anh bảo em nhé
chuyện ở đời này toàn là xấu xa
nên bí quyết hạnh phúc đơn giản mà
em cứ nhủ thầm ‘mặc kệ’
thế là xong
thôi mặc kệ đi em
hôm nay trời nắng đẹp
đẹp như tuổi thanh xuân chúng mình
dạo giữa đất trời Hà Nội xúng xính
có Bờ Hồ lãng đãng lung linh
em thấy không đoàn người đi bộ
họ cầm trên tay biểu ngữ kêu oan
người lớn, trẻ con, ông già, bà cả
xơ xác khóc than
công an đe nẹt hắt hủi
những người nhà quê ánh mắt đục khàn
nỗi uất hận
thôi mặc kệ đi em
chẳng phải chuyện của chúng mình
thôi mặc kệ đi em
hôm nay là ngày hẹn bạn bè đi nhậu
mình có tiền mà
có trà dư tửu hậu
cứ vui đi
mấy thằng bạn lại nói chính chị chính em
em cứ quay ra nhìn như nhìn điều xa lạ
sao chúng mày toàn thượng hạ đông tây?
sao không nói chuyện ở ngay đây
trên bàn nhậu này
chuyện vợ chồng, con cái, chuyện mẹ cha
chuyện trong nhà, chuyện ngoài công sở
chuyện kiếm tiền, chuyện trúng quả
thế có vui hơn không
thôi mặc kệ đi em
mình không góp lời thì họ rồi cũng chán thôi
thôi mặc kệ đi em
em đi du học về
sau bao năm miệt mài xa xứ
người ta gọi em là hiền tài
em về, và ấm chỗ như ai
giữa quan tài nhà nước
thỉnh thoảng mang trên vai đôi cánh tư nhân
có người mắng em đần
mắng em đi xa mà chẳng biết tu thân lập chí
vẫn vô năng đem lòng yêu tranh tượng
vẫn xuẩn ngu răm rắp tôn thờ
em chỉ cần bật đài, bật tivi, bật in tờ nét
đầy ra đấy thôi toàn chuyện ngợi ca
tốt thế còn gì, sao không chịu đọc
toàn học ở đâu
thói ghét bác em
thôi mặc kệ đi em
nào đâu họ có đọc tuyên huấn bao giờ
thôi mặc kệ đi em
xăng giảm rồi
tận mấy nghìn cơ nhé
nước mình xăng giảm nhiều lắm nhé
tận mười lần
sướng quá em ơi
thế mà người ta vẫn chửi
tăng thì kêu ca
giảm thì kề cà
xăng nước mình đắt hơn hẳn nước giãy chết cờ hoa
em thấy thật phiền hà
em chẳng quan tâm
đổ đầy bình em tha hồ lượn phố
mấy chuyện thông tin, tham nhũng, tham ô
sức em thì làm sao hiểu nổi
thôi mặc kệ đi em
sức em thì làm sao hiểu nổi
thôi mặc kệ đi em
có bạn bè ở xa ghé lại
họ hỏi em về quê hương xứ sở
em cứ ngớ ra em chả biết gì
thì tại vì bạn em tưởng bở
em biết được đâu lịch sử thế nào
văn hóa các cụ văn hóa các cụ
em biết làm sao
nhưng mà đi ăn, đi chơi, đi xõa
đi phượt, đi pâu, đi thỏa cơn ghiền
thì em biết liền
phải không?
thôi mặc kệ đi em
cứ lo tính chuyện du lịch đó đây
văn hóa không bằng hạt đỗ
mình có tiền mà, có sao đâu
thôi mặc kệ đi em
hãy biết chọn nhé
chuyện mà mặc kệ
ở đời này toàn là xấu xa
phải biết bảo nhau nhìn vào mặt tốt
tăm tối thì thôi
nhìn rồi
lại thấy đớn đau
thế là em sẽ hạnh phúc
chỉ mình em thôi.
Reblogged this on vilam1310.
LikeLike