Ông anh làm kính khoác vai mình:

– Chà, đồ vệ sinh nhà này xịn phết nhỉ.
– Tương đối thôi anh, gọi là xịn thì chưa phải xịn lắm, nhưng cũng không phải hàng bình dân.
– Ừ, tớ nhìn tớ biết mà. Này tớ bảo, ông anh tớ có cửa hàng thiết bị vệ sinh, nhiều mức độ hàng lắm, hôm nào cậu ghé chơi nhé, có công trình nào thấy cho anh em vào được thì cho anh em làm với.
– À chuyện nhỏ, mấy nữa rảnh em qua. Mà anh em anh lắm nghề phết nhỉ, cái gì cũng làm như này thì đi nhậu cho tiêu bớt tiền đi, chứ không để đâu cho hết, hehe.
– Ôi giời, kiếm được thì cũng phải nhả ra nuôi bọn nó kha khá đấy chứ ít gì đâu.
– Bọn nó nào anh? Mình nhíu mày.
– Còn bọn nào nữa? Tớ kể cậu nghe, mới hôm trước đây này, đang bình thường thì tự nhiên ở đâu hơn chục thằng, từ công an phường cho đến quản lý thị trường, thuế má, cả dân phòng nữa, ập vào cửa hàng ông anh tớ. Kêu kiểm tra hành chính.
– Đông thế cơ ạ? Cửa hàng nhà anh chắc cũng to chứ gì? Xong có bị phạt gì không anh?
– To gì, vừa vừa thôi, ông anh tớ trưng ra đủ hết các loại giấy tờ, không thiếu gì cả, nguồn gốc xuất xứ rõ ràng luôn. Cửa hàng làm ăn tử tế ngon lành mà, trộn đồ thì ai mà dám mời cậu đến. Hội kia không làm gì được, hạch hỏi đủ kiểu vẫn không làm gì được ông anh tớ, ông ý cứng lắm. Thế mà chúng nó vẫn ngồi lỳ ở đấy từ 1h trưa đến tận 6h chiều, lèo nhèo hết cái này đến cái khác.
– Ôi vãi l., y như bọn con gái đi làm đầu ấy nhỉ, xong sao anh?
– Cuối cùng moi ra lỗi kinh doanh trái ngành nghề đăng ký, trước đấy cửa hàng bán đồ điện lạnh mà. Phạt 1 củ.
– Mẹ kiếp, tra từng câu dò từng chữ mới ra cái lỗi ấy đây mà, mất 5 tiếng đồng hồ thu 1 củ thì bọn này cũng lỳ thật, xứng đáng ăn 1 củ anh ạ.
– Thối tha là ở chỗ, nộp 1 củ xong chúng nó vẫn ở lại lèo nhèo xin ông anh tớ bồi dưỡng mỗi thằng 5 lít, thế mới khốn nạn.
– Ơ đmẹ, vô sỉ vãi l., việc gì phải cho chúng nó, đuổi mẹ hết về!
– Ừ, ông anh tớ nhất quyết đéo cho, bọn nó xin 5 lít không được, bèn xin xuống 3 lít. Đéo thể nào mà chịu nổi.
Mình phá ra cười.
– Cuối cùng ông anh tớ cho mỗi thằng 1 cái vòi, thằng thì vòi sen, thằng thì vòi chậu.
– Chả khác chó gì ăn cướp anh nhỉ.
– Thì chính là ăn cướp chứ còn gì nữa, nó cứ đậu 2 cái xe chình ình trước cửa, mặc đồng phục ngồi chật bên trong, nhìn như thể có chuyện gì kinh khủng lắm vậy. Người ngoài nhìn vào ai cũng tưởng mình là phường buôn gian bán dối. Không cho chúng nó biến đi thì làm ăn làm sao được.
– Sợ thật, đúng là cuối năm, các cụ bảo phải cẩn thận mất mát thiệt hại cấm có sai anh ạ.
Mình nói xong câu ấy, thấy mình ngu. Ngu thật..

——————————————————————

Chuyện ở công trường (1)

Chuyện ở công trường (3)

Chuyện ở công trường (4)

Chuyện ở công trường (5)

Chuyện ở công trường (6)

Chuyện ở công trường (7)

Chuyện ở công trường (8)

Chuyện ở công trường (9)