tặng cánh chim nhỏ mùa thu bay về phương nào.
năm mười sáu tuổi
em mơ về đoá hướng dương
soi chiếu lòng em
ngày tháng hai vương tiếng hà phương
hay tiếng trời gầm xám xịt
bốn phía là đại dương
con đường mùa xuân dẫn đi đâu em
chẳng biết
sợ một nỗi vô thường
mười đầu ngón tay buốt lạnh
thê lương
một ngày trong tiết học
ở tuổi mười ba
anh run rẩy viết lời vần điệu
đầu tiên
cho tới khi
buông bút rã rời
cái liếc mắt ngẩn ngơ ra ngoài ô cửa sổ
bóng nắng đan qua tán lá và giọng nói của người bạn hai má ửng hồng
biết đâu được những năm tiếp sau
im lặng là một sự ồn ào khủng khiếp giữa cơn bão đời
năm hai mươi tuổi
anh viết những lời tình ái thở than
em viết những lời bạt ngàn mây gió
anh không còn buông bút
không thở dồn dập
không nghe tiếng tim mình đập
cuồng điên
sau mỗi lần bất chợt tiếng ca vang lên
rạng rỡ
em không còn độc thoại
không khắc khoải
hướng về phương nam
không miên man trong dòng sông kỉ niệm
gần như mười tám
ám ảnh lặng thinh
chúng ta bỏ lỡ chính mình
trong tháng ngày xuân trẻ
mong một lần gặp lại nhau
giữa mùa hè bất tận
mong một lần kề cận
cuối cùng
———-
ChuKim – 2019
ChuKim là bút danh của một người viết tự do, sống và yêu tại một ngôi làng mang tên thành phố. Nếu có thể, hãy ủng hộ và khích lệ bằng cách đọc và chia sẻ những gì anh viết trong khả năng của bạn. Xin cảm ơn.
– natchukim.cogaihu@gmail.com –
PS: Tất cả nội dung trong blog này đều được tuyên bố quyền sở hữu và quyền tác giả về nội dung, ngoại trừ những bài sưu tầm có đề rõ. Mọi trích dẫn, đăng lại, vui lòng ghi rõ nguồn.
Bài này hay quá 😊
Chúng ta bỏ lỡ chính mình 😁
LikeLiked by 1 person